Nữ ca sĩ Lâm Thuý Vân được nhiều người biết đến ngay từ bài hát đầu tiên “Cơn Mưa Hạ” do cố nhạc sĩ Trầm tử Thiêng và nhạc sĩ Trúc Hồ sáng tác trước khi sắp sửa quay cuốn Asia số 1 tại Las Vegas. Chất giọng nhẹ nhàng êm ái, và hư ảo của cô đâ chiếm trọn tình cảm của khán giả hơn 20 năm qua, cô là một trong những ca sĩ trẻ hàng đầu của Việt Nam. Sau “Cơn Mưa Hạ” cô lien tục gặt hái nhiều thành công rực rỡ với hàng loạt bản nhạc trữ tình, nồng nàn và thoang thoảng một chút liêu trai. Vào năm 2012, Lâm Thuý Vân trình bày một tác phẩm cổ điển mang đậm tình yêu chinh chiến: “Tình đầu Tình cuối”, của Cố Nhạc Sĩ Quân Đội Nhật TrườngTrần Thiện Thanh, giọng hát của cô đã mang lại nhiều kỷ niệm buồn nhiều hơn vui, ly biệt, tan vỡ của những mối tình tuyệt vời giữa người lính và các cô nữ sinh Miền Nam Việt Nam trước năm 1975. Sau đây xin mời quý thính giả lắng nghe Lâm Thuý Vân với Tác Phẩm: “Tình Đầu, Tình Cuối”
Alain Bao
04/11/2013
——————————-
Tình Đầu Tình Cuối
Tác Giả: Trần Thiện Thanh
Tình đầu hay tình cuối,
khi một ngày một người đã ra đi.
Tình đầu hay tình sau,
khi cơn đau không biết đến bao lâu.
Một ngày ta được yêu,
rồi một ngày một mình ta buồn hiu,
biết trống vắng, biết thức trắng và biết nếm trái đắng.
Mà đời thì như chiêm bao,
khi yêu nhau biết ra sao ngày sau.
Tình đầu thường lên men đau,
nên đôi khi trái tim yêu nhỏ máu.
đầu tình nào biết đến phút cuối.
Bẽ bàng rồi lòng chất ngất tiếc nuối.
Thì tình đầu chỉ còn là trong kỷ niệm mà thôi …
Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,
làm sao em hôn làn tóc rối …
Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,
Làm sao làm sao ta có đôi?
Anh ơi anh ơi anh đâu rồi,
mộ bia đề tên anh đó sao …
Anh ơi anh ơi anh đâu rồi
để tình đầu là tình cuối đau lòng nhau!
Tình đầu hay tình cuối,
khi cuộc đời chỉ là những thương đau
Tình đầu hay tình sau,
hay cơn mơ khi thức trắng đêm thâụ
Chỉ là cơn mộng thôi,
mà người đời được nhìn cơn mộng trôi
lúc bở ngỡ, lúc gắn bó và có lúc sóng gió.
Dù tình thì rất mong manh,
khi ta yêu trái tim ta màu xanh.
Dù tình đẹp như trong tranh,
nhưng tranh suông vẫn không như lòng muốn
Tình trần thì vẫn quá bát ngát,
mà đường trần thì vẫn thấy quá ngắn,
thành một đời người chỉ toàn ôm trắc trở mà mơ